Read with BonusRead with Bonus

Chương 1642

Vương Thiết Đản cười nói: "Thật hay giả, tôi cũng không rõ, nhưng tôi hy vọng là thật. Dù sao bây giờ tôi đã coi mình là một phần của ngôi chùa này. Cha mẹ tôi đã mất, tôi sống một mình, những người trong chùa này đều là người thân của tôi. Vậy nên đây là duyên phận."

"A Di Đà Phật, duyên đến thì t...