Read with BonusRead with Bonus

Chương 1196

Sáng hôm sau, tôi bị tiếng mở cửa làm tỉnh giấc. Dụi dụi mắt còn ngái ngủ, tôi thấy Vương Uyển Phương mở cửa nhỏ, nhìn tôi với vẻ kiêu ngạo, ánh mắt còn mang theo nụ cười cố nén.

Tôi tức giận lườm cô ấy một cái.

Vương Uyển Phương chẳng thèm để ý, đặt bữa sáng vào tay tôi rồi quay người đi ra ngoài...