




Chương 2
Bố chẳng mấy bận tâm đến mấy chuyện vặt vãnh này, chỉ vẫy tay bảo beta ở lại. Một đứa trẻ tầm thường như beta chẳng đủ để ông chú ý, nhưng ông cũng không khắt khe, còn đăng ký hộ khẩu cho beta và sắp xếp cho đi học.
Người giúp việc cảm kích vô cùng, cẩn thận làm việc cho nhà ông thêm mười mấy năm nữa.
Beta trông không giống beta lắm, da trắng, môi đỏ, luôn rụt rè núp sau lưng người giúp việc, như một con thỏ sợ hãi, chẳng giống beta mà giống omega hơn.
Từ lúc đó, Chúc Hành đã thấy beta không vừa mắt.
Người giúp việc chăm sóc cậu từ nhỏ, rất chu đáo, cậu coi bà như nửa người mẹ. Nhưng giờ lại có thêm một beta chia sẻ sự ấm áp vốn đã ít ỏi của cậu, người giúp việc chăm sóc beta như chăm sóc cậu, nên cậu càng ghét beta hơn.
Có thể thao beta nhiều năm như vậy hoàn toàn là một sự tình cờ. Lúc đó, cậu vừa thi đại học xong, đang định đi nước ngoài tìm anh trai, cùng học chung. Nhưng bố cậu gọi cậu đến nói chuyện cả ngày.
Cậu muốn đi nhưng không thể, vì anh trai cậu, cậu đành đồng ý ở lại trong nước học đại học, sau khi tốt nghiệp sẽ tiếp quản công ty.
Lúc đó, cậu rất nóng nảy, nỗi nhớ anh trai khiến cậu khó chịu, nhìn gì cũng không vừa mắt.
Người giúp việc bị bệnh phải nhập viện, beta thay bà dọn dẹp nhà cửa, đúng lúc gặp cậu đang đập phá đồ trong phòng.
Beta không dám nói gì, cố thu nhỏ sự hiện diện của mình, quỳ xuống lau sàn nhà.
Alpha khi cảm xúc dao động mạnh sẽ gây ra ham muốn tình dục mãnh liệt, dưới cậu thứ kia dựng đứng, căng phồng trong quần ngủ, nhưng cậu chẳng buồn để ý, chỉ nằm trên giường, một tay che mắt thở dốc để bình tĩnh lại.
Điện thoại của anh trai gọi từ nước ngoài về, Chúc Hành cố gắng kiềm chế cơn giận ngồi dậy, nói chuyện với anh trai bằng giọng dịu dàng.
Anh trai khuyên cậu nên nghe theo sự sắp xếp của bố, cậu không mấy để tâm, chỉ đáp bừa, nhìn beta đang quỳ dưới giường lau sàn, mông nhô lên.
Beta gầy lắm, nhưng mông lại có chút thịt. Vải quần mỏng dính, ôm sát vào mông, lộ ra đường cong đẹp, theo nhịp lau mà lắc lư. Cậu nhìn mông beta không ngừng đung đưa dưới giường, nghe giọng anh trai bên tai, tay bất giác đưa xuống dưới, nắm lấy thứ đang căng cứng, từ từ vuốt ve.
Bóng lưng beta rất giống anh trai cậu.
Beta gầy, gầy như anh trai cậu, một omega.
Giọng ấm áp của anh trai vang lên trong tai, bóng lưng trước mắt giống hệt người cậu ngày đêm mong nhớ.
Thứ trong tay càng lúc càng cứng, Chúc Hành nhanh chóng vuốt ve lên xuống, cố kiềm chế tiếng thở dốc, ánh mắt dán chặt vào người đang bận rộn dưới giường.
“Em sau này nói chuyện với bố phải cẩn thận, đừng làm bố giận.”
“Ừ.”
“Đừng giận nữa nhé!” Giọng anh trai có chút bất lực, “Kỳ nghỉ anh chắc chắn sẽ về thăm em.”
“Được…”
“Còn nữa…” Giọng anh trai vẫn vang lên bên tai, cậu càng lúc càng nhanh, tưởng tượng không phải đang tự sướng mà là đang thao người mình muốn thao.
Beta lau sàn được một nửa thì dừng lại, cúi thấp người hơn, chui vào dưới bàn học của cậu, dường như đang với lấy thứ gì đó.