Read with BonusRead with Bonus

Chương 397

“Vậy thì nhớ đừng quên đấy nhé.” Tôi cười nói: “Chỉ là không biết lần trước cậu bảo sẽ ra ngoài tự làm ăn thế nào rồi.”

Chuyện này tôi cũng suy nghĩ nhiều, nếu Trần Huệ thật sự ra ngoài tự làm ăn, thì tôi chắc chắn cũng sẽ đi theo. Dù mệt mỏi hơn một chút, nhưng vẫn tốt hơn là cứ cố gắng bám trụ nh...