Read with BonusRead with Bonus

Chương 710

Anh ấy lắc đầu vài cái, cố gắng để tỉnh táo hơn, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào sợi dây đang bị cháy gần đứt.

"Đừng đánh nữa, Tiểu Trần, cậu đi đi, tôi không cần cậu cứu đâu."

Trịnh Ngọc Ngọc nước mắt giàn giụa, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Lục Trần mà không nỡ nhìn tiếp, tim cô đau nhói từng cơ...