Read with BonusRead with Bonus

Chương 162

Tôi thấy lòng mình rối bời, tôi sợ nhất là con gái khóc.

"Su Mê, đừng khóc mà, coi chừng mẹ tôi nghe thấy lại tưởng tôi bắt nạt cậu đấy!"

Nhìn dáng vẻ lê hoa đái vũ của cô ấy thật khiến người ta xót xa.

Giọng cô ấy nhỏ lại, sau đó lau nước mắt nói: "Cậu vừa nói, cậu sẽ không ép buộc tôi đúng không?"...