Read with BonusRead with Bonus

Chương 112

"Xa lắm không, em gái?" Tôi liên tục hỏi.

"Sắp tới rồi, sắp tới rồi." Em gái lúc nào cũng nói vậy.

Trước đó, em nói khoảng hai trăm mét, nhưng thực tế, tôi đã chạy gần ba trăm mét. Quẹo qua một khúc quanh, em gái chỉ về phía trước và nói: "Thấy không, ở đó có một phòng khám."

Tôi đã mệt đến mức muốn...