Read with BonusRead with Bonus

Chương 314

Một lúc sau, trong phòng bệnh vang lên tiếng khóc yếu ớt đầy trách móc của Ngô Hiểu Bội: “Anh suốt ngày không về nhà, nhà thành khách sạn của anh, về rồi cũng chẳng quan tâm gì đến tôi, giờ con mất rồi, anh lại đến nhanh thế, anh quan tâm đến con hay quan tâm đến tôi? Nếu không có con, tôi chết rồi ...