Read with BonusRead with Bonus

Chương 147

Mẹ kiếp, vừa rồi đầu óc mình bị mấy cái tinh trùng làm mờ mắt, sao lại quên mất điều này chứ? Lỡ mà lúc đó Trương Xuyên dùng mấy thứ này để uy hiếp mình thì sao? Nghĩ đến đây, mình bỗng cảm thấy như rơi vào hố băng, lòng lạnh buốt. Nhìn Trương Xuyên, qua làn khói mờ ảo, mình không thể nhìn thấu mắt ...