Read with BonusRead with Bonus

Chương 109

“Làm gì thế, buông ra đi!” Tay cô ấy vẫn chắn trước ngực, không để tôi đạt được mục đích.

Lúc này đã như mũi tên lên dây, không thể không bắn, đầu óc tôi như bị máu dồn lên, tôi điên cuồng xé rách đôi tất chân của cô ấy, những sợi tất bay tứ tung trong không khí, trên mặt cô ấy, tôi lại thấy sự hưn...