Read with BonusRead with Bonus

CHƯƠNG 7

Chúng tôi đều lo lắng thay cho chị, không rời mắt khỏi chị một giây nào.

Chị bình tĩnh chỉnh lại trống, cầm lấy cây đàn, ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua khán giả, đôi mắt long lanh một cái, lập tức nhận được tràng pháo tay vang dội.

“Ừ. Được.” Ông chủ béo cười tít mắt, vui vẻ.

Mẹ nuôi cũng cười tươi...