Read with BonusRead with Bonus

CHƯƠNG 15

Tôi nâng khuôn mặt nhỏ bé của cậu ấy, nhẹ nhàng thè lưỡi, liếm đi những giọt nước mắt trên má cậu.

Tôi thì thầm vài câu bên tai cậu.

"Cái gì mà khó giữ lấy hạt châu,

Dấu xưa sông Tương đã mờ nhạt.

Trước cửa sổ cũng có ngàn cây trúc,

Dò xem vết hương cũng không còn."

"Anh ơi, ...