Read with BonusRead with Bonus

Chương 113

Ngoại ô đồng quê tối đen như mực, chỉ có vài ánh đèn lấp lánh ở đằng xa. Chiếc xe của chúng tôi lao nhanh trên con đường nhỏ ngoài đồng.

Lê Chí Dũng đỡ tôi và Tiểu Mặc dậy, cuối cùng chúng tôi cũng ngồi được vào ghế.

"Trời ơi, sợ chết khiếp!" Tiểu Mặc môi trắng bệch nói.

"Chúng ta, chúng ta an to...