Read with BonusRead with Bonus

Chương 236

Vậy là An Nhị Cẩu chỉ cần với tay là có thể nắm được một cành dây leo, và người anh ta lơ lửng giữa không trung. Anh cúi đầu nhìn xuống, ước chừng khoảng năm sáu mươi mét dưới chân có một hồ sâu, sương mù trên đó chính là hơi nước bốc lên từ hồ này.

Mẹ kiếp! Bà nội nói tôi là đứa cháu có chín mạng,...