Read with BonusRead with Bonus

Chương 3155

Rốt cuộc, chúng tôi vẫn chưa rõ cái thứ đen kịt như sương mù kia là gì.

Chứ đừng nói đến việc nghĩ ra chiến lược đối phó.

“Sợ không?”

Hỏa Hầu quay đầu nhìn bàn tay đang run rẩy của tôi, cố gắng nở một nụ cười hỏi.

“Sợ.”

Tôi thành thật trả lời.

Không chỉ sợ, mà lúc này, quần áo trên người tôi đã b...