Read with BonusRead with Bonus

Chương 1973

Nghe xong, Vương Thiệu Dương hơi ngẩn ra, sau đó lộ ra vẻ mặt vui mừng. Đây cũng là lần đầu tiên từ khi bị đưa đến đây mà tôi thấy trong mắt anh ấy tràn đầy hy vọng.

“Thật không? Vậy khi nào anh ấy sẽ đến đón tôi về nhà?”

Câu hỏi này như một bàn tay vô hình bóp nghẹt cổ họng tôi.

Hiện giờ chỉ còn...