Read with BonusRead with Bonus

Chương 868

"Đôi khi còn cho tớ những món ngon nữa." Như nhớ lại cảnh tượng lúc đó, mắt của Lương Ngọc Trân tràn đầy tình cảm, rồi cô ấy tự giễu mình, "Lúc đó tớ còn ngốc lắm, chưa hiểu nhiều, nhưng nhiều người trong khoa đã nhìn ra. Dần dần, qua thời gian, tớ mới có cảm giác."

Chúng tôi băng qua sân trường cỏ...