Read with BonusRead with Bonus

Chương 1768

Tôi lòng đầy lo lắng, vô tình ngẩng đầu lên thì nhìn thấy quán này. Cô ấy như hiểu ý, cười nói thích ăn bánh chẻo ở đây, rồi kéo tôi vào quán.

Gọi hai bát, nhưng lo cô ấy ăn không no, không có tiền gọi thêm, tôi chẳng dám ăn, nhìn cô ấy ăn xong, chỉ có thể nói dối rằng vừa ăn ở trường, không ăn nổi...