Read with BonusRead with Bonus

Chương 1727

Câu nói ấy như tiếng chuông lúc bình minh, vang dội đến mức ai cũng phải nín thở. Tôi, ông Phúc, và tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhìn về phía phát ra âm thanh.

Mọi người đều ngỡ ngàng nhìn chị Lệ, chị ấy rưng rưng nước mắt nhìn vào Viên Thế Kiệt nằm trên sàn, trong mắt chị ấy vừa có sự giận ...