Read with BonusRead with Bonus

Chương 1415

Ánh nắng chiếu xuống.

Miệng nhỏ của Mộc Tâm Như từ từ vẽ nên một nụ cười vui vẻ, cô nhẹ nhàng đưa tay ra, như vuốt ve đứa con yêu thương của mình, tay lướt dọc theo chiếc gối trên giường.

"Cậu thích không?" Tôi không kìm được mà hỏi.

"Ừm!" Mộc Tâm Như gật đầu.

"Thích thì ngủ sớm đi nhé!" Chờ câu này...