Read with BonusRead with Bonus

Chương 118

Cứ thế, tôi và em vợ cuối cùng cũng giải tỏa được mọi hiềm khích.

Vừa vui mừng, tôi vừa nhớ lại nét mặt của Mạnh Tử Ngọc khi cô ấy nói chuyện với tôi.

Lúc đó, Mạnh Tử Ngọc mỉm cười, và nụ cười đó dường như mang theo một ký ức sâu lắng.

Tôi không biết dùng từ gì để miêu tả nụ cười của cô ấy, có lẽ...