Read with BonusRead with Bonus

Chương 97

Đi một lúc thì trời tối, bộ đồ bệnh nhân mỏng manh bị gió thổi làm lắc lư, như thể lạc đường. Vừa rồi đi tới đây không phải là con đường này. Anh chàng giận dỗi nghĩ, nếu không thể quay lại thì thôi vậy, điện thoại cũng không mang, có mang cũng không biết gọi cho ai, đành ngồi xuống bãi cỏ suy nghĩ ...