Read with BonusRead with Bonus

Chương 2

Vương Xuân Anh cảm nhận được sự thay đổi của thầy giáo, ánh mắt rơi vào chỗ phồng lên kia của thầy, cô mở to mắt kinh ngạc.

Mặc dù cô chưa từng làm chuyện đó, nhưng nghe vài bạn nữ trong lớp bàn tán, thứ của thầy Lý nhìn còn lớn hơn của các bạn nam trong lớp, đặt vào chỗ của phụ nữ, chắc là thích lắm! Hôm nay nhìn lại, đúng thật là vậy, cứ như bên trong đó giấu một cái que củi!

Càng nhìn cô càng thấy chỗ đó chật chội, vừa nóng vừa ngứa, cô muốn gãi gãi một chút!

"Thầy ơi, em khó chịu quá, bác sĩ ở làng khi nào mới tới? Em chịu không nổi nữa rồi!"

Nói xong, tay nhỏ của Vương Xuân Anh liền thò vào trong quần đồng phục, làm thầy Lý Sơn sợ hãi mở to mắt, vội vàng quay đầu đi, không dám nhìn cảnh tượng khiêu gợi này.

Nhưng tiếng khóc nức nở từ phía sau khiến thầy không thể không quay đầu lại nhìn trộm!

Thầy đã hơn năm mươi tuổi rồi, mà lại gặp phải chuyện này!

Lý Sơn chăm chú nhìn tay nhỏ của Vương Xuân Anh đang hoạt động, mong muốn nhìn xuyên qua quần đồng phục của cô.

Cái bụng nhỏ lộ ra ngoài, trắng mịn như đậu hũ, làm Lý Sơn ngứa ngáy trong lòng...

Vương Xuân Anh bị nhìn chằm chằm đến đỏ cả da, xấu hổ cúi đầu xuống ngực đầy đặn của mình! Nhưng cô không thể nói thầy quay đi, vì thầy ở bên cạnh nhìn, cô lại càng có cảm giác hơn!

Chuyện gì đang xảy ra vậy!

Sờ soạng mãi, Vương Xuân Anh vẫn cảm thấy ngọn lửa đó đang cháy, nhớ lại cảm giác tê dại đó, đôi mắt to long lanh của cô nhìn về phía Lý Sơn.

"Thầy ơi, rốt cuộc em bị làm sao vậy! Cơ thể trở nên kỳ lạ quá!"

Lý Sơn biết Vương Xuân Anh rất ngây thơ, chưa từng trải qua chuyện nam nữ, thầy lén lút chỉnh lại thứ không yên trong quần, nhẹ nhàng nói: "Xuân Anh đang phát tình, sau khi trưởng thành ai cũng sẽ có, không phải bệnh gì nghiêm trọng đâu!"

Ai ngờ, Vương Xuân Anh nghe vậy liền gấp đến mức sắp khóc!

"Ba em nói mấy dì phát tình không chữa khỏi thì sẽ chết!"

"Ba em còn nói, sau khi phát tình, chỗ đó của con gái sẽ biến thành cái giác hút!"

Lý Sơn vừa bực vừa bất lực, ba của Vương Xuân Anh nói gì cũng dám nói trước mặt con gái, toàn là cách lừa phụ nữ ngây thơ trong làng! Không biết ông ấy nghĩ gì nữa!

"Em đừng nghe ba nói bậy!"

Vương Xuân Anh nước mắt lưng tròng, cảm thấy khi nãy ngón tay của mình đưa vào, thật sự có lực hút! Có cảm giác được lấp đầy!

"Thầy ơi, em phát tình rồi, thầy có chữa được không! Em chắc không chờ được bác sĩ làng về đâu!"

Lý Sơn nghe vậy, mồ hôi trán chảy ròng ròng.

Bệnh này thầy thật sự có thể chữa, nhưng Vương Xuân Anh là học trò của thầy, thầy đã hơn năm mươi tuổi rồi, sao có thể lợi dụng cơ hội này!

Nhưng nhìn làn da trắng hồng của Vương Xuân Anh, thầy cảm thấy khô khốc cả miệng lưỡi.

Trong cuộc đấu tranh giữa lý trí và dục vọng, Lý Sơn chọn dục vọng!

Chỉ là giúp Vương Xuân Anh giải quyết một chút, cũng tiện thể thỏa mãn bản thân, tuyệt đối không làm gì khác!

"Thầy có thể chữa, nhưng em phải cởi quần ra trước, để thầy xem có biến thành cái giác hút chưa!"

Vương Xuân Anh đỏ mặt, mẹ cô nói chỗ đó tuyệt đối không được cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn, phải bảo vệ thật tốt.

Nhưng... Lý Sơn hiền lành và dịu dàng, lại là thầy giáo của mình, chắc chắn không có vấn đề gì!

Nghĩ đến đây, Vương Xuân Anh run rẩy cởi quần đồng phục ra, nhưng vẫn vô thức kẹp chặt hai chân trắng ngần.

Previous ChapterNext Chapter