Read with BonusRead with Bonus

Chương 67

“Lạch tạch.”

Không biết là tiếng mồ hôi của tôi rơi xuống, hay là tiếng nước của bà Bạch rơi xuống, tôi nghe rõ ràng, những âm thanh trong trẻo ấy thật dễ nghe, thật mê hoặc. Tôi không nhịn được nữa, cúi xuống, đưa đầu vào giữa hai chân của bà Bạch.

Chúng tôi không bật đèn, chỉ có một cửa sổ nhỏ, án...