Read with BonusRead with Bonus

Chương 1108

Tôi phả một làn khói thuốc, bình thản nói, ánh mắt lướt qua những gã mập kia mà không thèm nhìn kỹ. Tôi biết rằng thông tin từ bọn họ chẳng có gì đáng giá, nên không muốn phí thời gian.

"Chỉ vậy thôi à?"

Vương Bảo Quốc bị nghẹn lời, nhìn tôi với đôi tay mở rộng, không nói được gì suốt một lúc lâu....