Read with BonusRead with Bonus

Chương 412

“Chú ơi, đừng có sờ đầu cháu mãi thế, cháu buồn ngủ rồi.” Lúc này, trong lòng tôi, bé Xinh đột nhiên nói.

“Ồ, xin lỗi cháu!” Tôi vội vàng rút tay lại, cũng không biết tại sao, nhìn cô bé mà tâm trí tôi như lạc vào cõi mơ. Có một loại tình yêu tự nhiên phát ra từ đáy lòng, luôn muốn cho cô bé điều g...