Read with BonusRead with Bonus

Chương 189

Đến tận sáu giờ chiều, tàu vẫn chậm chạp tiến lên, chẳng biết khi nào mới đến nơi, bụng đói cồn cào. Đúng lúc có nhân viên tàu mang theo ít đồ ăn vặt rao bán, tôi gọi cô ấy lại, nhưng toàn là đồ khô khốc, chẳng có chút hứng thú. May mà có mì gói, bên cạnh Tiểu Tiểu cũng nhìn tôi, tôi ngẩn ra, hỏi cô...