Read with BonusRead with Bonus

Chương 232

"Ở đây lộn xộn, cậu đợi một lát rồi hãy vào dùng nhé."

Tôi nói rất tự nhiên, cứ như thể anh ta đã đến đây và làm việc này từ lâu rồi.

Dương Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, "Được rồi."

Khánh Kiều Anh thấy áo tôi bị rách một lỗ, ánh mắt đầy thương xót, "Người lớn rồi mà còn mặc áo rách, không phải là k...