Read with BonusRead with Bonus

Chương 339

Nghe giọng điệu này có vẻ mập mờ, tôi nghiêm túc trả lời: "Cậu không phải thua trận quan trọng sau đó sao, tôi làm sao dám nhìn chăm chăm vào cậu được."

Trịnh Ngọc Nhi thở dài nói: "Cứ coi như tôi say rượu đi. Lúc đó tôi ngồi đó, vừa sợ cậu thấy, lại vừa muốn cậu nhìn tôi. Phụ nữ mà, luôn muốn được ...