Read with BonusRead with Bonus

CHƯƠNG 3

Li Hữu Kim nghe thấy vậy, mặt mày liền xị xuống, trong lòng không khỏi phát ra tiếng than thở. Chuyện gì thế này, lại để cô nàng xinh đẹp Tô Anh ở cùng với anh ta sao? Sao mà được chứ?

Anh nghĩ rằng những cực hình vừa rồi chỉ cần nhịn chút là qua, dù sao Tô Anh cũng sẽ đi vào buổi tối. Nhưng khi nghe tin xấu này, những khát khao đang chực chờ trong lòng anh lại không thể kìm nén được nữa.

Li Hữu Kim lắc đầu lia lịa: "Không được, không được. Ở quê buổi tối nhiều muỗi lắm, mà phòng các cậu ở chưa có trải giường, chăn màn cũng chưa phơi nắng, không thể ở được đâu."

Không ngờ Tô Anh như đã đoán trước được lời từ chối của anh, cô chạy tới xe, lấy ra một cái túi ngủ, mắt lóe lên vẻ tinh nghịch.

"Xong rồi, giờ mình đi dọn giường đây." Tô Anh ngẩng cao cằm, vẻ mặt đầy tự đắc, như thể dù anh có nói gì, cô cũng nhất quyết ở lại.

Ngực cô đầy đặn theo từng động tác càng thêm rõ rệt, khiến Li Hữu Kim không thể không chú ý.

Tô Anh không chờ Li Hữu Kim trả lời, thật sự xách túi ngủ đi dọn giường.

Li Hữu Kim đi theo, chưa kịp vào cửa đã bị đôi mông tròn trịa của cô kích thích, không dám nhìn lâu.

"Mình, mình đi nấu cơm đây."

Trong lòng Li Hữu Kim hoảng loạn, không biết làm sao, anh không thể cầm chổi đuổi Tô Anh ra ngoài được. Đành lấy cớ nấu cơm, nhanh chóng chạy vào bếp.

Tô Anh cũng không để ý, an tâm dọn dẹp túi ngủ, đến khi xong việc, mồ hôi đã đầm đìa.

Cô muốn tắm rửa.

"Chú ơi, trong bình năng lượng mặt trời có nước nóng không ạ?"

"Có đấy." Nghe tiếng Tô Anh từ xa, Li Hữu Kim đang nấu cơm vội đáp.

Tô Anh vào phòng nhỏ, cởi hết quần áo.

Ngồi trên chiếc ghế nhỏ đã chuẩn bị sẵn, bắt đầu rửa ráy.

Hơi nước bốc lên, những giọt nước trong suốt chảy dọc theo làn da mịn màng.

Nhẹ nhàng rửa sạch cơ thể, cảm nhận dòng nước ấm áp trôi qua da, Tô Anh dần có những suy nghĩ khác.

Kết hôn hơn một tháng rồi, cô vẫn chưa được thỏa mãn, Bành Dương luôn trêu chọc cô, lúc thì liếm, lúc thì bóp, nhưng đến lúc quan trọng lại xìu.

Điều này khiến cô càng thêm khao khát.

Cô học theo cách của Bành Dương, bóp vài cái trước ngực, cổ họng không tự chủ phát ra tiếng rên, ngay cả Tô Anh cũng giật mình.

May mà có tiếng nước chảy che lấp, nếu không bị chú ngoài kia nghe thấy thì không hay.

Cô cắn môi, càng cảm thấy cô đơn khó chịu, không kìm được muốn tự an ủi một chút, một tay ở trên, một tay ở dưới, mắt mơ màng, phòng tắm tràn ngập xuân sắc.

Cảm giác thoải mái từng đợt ập tới, khiến Tô Anh muốn hét lớn.

Nhưng cô biết chú đang ở ngay bên cạnh, nên cắn chặt răng, cố gắng nén âm thanh xuống mức thấp nhất.

Một đợt cực khoái mạnh mẽ ập đến, Tô Anh cắn chặt môi, cảm giác như môi sắp bị cắn nát, mới không để âm thanh phát ra.

Cô không biết rằng, phòng tắm và bếp chỉ cách nhau một bức tường, mà ở quê, nhiều khi tường của những căn nhà nhỏ chỉ là một lớp gạch mỏng.

Trong bếp, Li Hữu Kim có thể nghe rõ tiếng nước chảy từ bên cạnh.

Anh không kìm được mà tưởng tượng lung tung, nhưng vẫn cố nhịn, chỉ là không hiểu sao, đột nhiên có tiếng rên nhỏ truyền tới.

Li Hữu Kim lo lắng Tô Anh gặp chuyện gì, vội vàng đặt dao xuống rồi chạy ra ngoài.

Previous ChapterNext Chapter