Read with BonusRead with Bonus

Chương 321

Phùng Uyên mắt ngập tràn lệ, ôm lấy mẹ là Trần Lệ Trân, nhẹ nhàng thút thít. Trong lòng cô đầy cảm giác hối hận và thương xót mẹ.

"Mẹ ơi, những năm qua mẹ đã vất vả nhiều rồi. Nhưng bây giờ mọi thứ đã tốt hơn, chúng ta đã vượt qua mọi khó khăn. Từ nay về sau, con nhất định sẽ để mẹ sống những ngày ...