Read with BonusRead with Bonus

Chương 162

Lưu Kiệt nói xong, tiến đến bên cạnh Chu Mộng Tuyết, giơ tay ôm lấy eo thon của cô, đỡ cô dậy.

"Đừng, chúng ta... vẫn nên... vẫn nên về thôi." Cảm thấy nguy hiểm, Chu Mộng Tuyết vội vàng nói.

"Vẫn nên nghỉ ngơi một chút đã." Lưu Kiệt ôm chặt Chu Mộng Tuyết, gần như bế cô lên, quay người ra khỏi phòn...