Read with BonusRead with Bonus

Chương 747

“Được!” Lý Thắng gật đầu, cười nói: “Vậy chúng ta đi học thôi!”

“Ừm!” Đôi mắt của Vương Mạn Vi hơi ướt, nghẹn ngào nói: “Cảm ơn cậu!”

“Này, con bé ngốc này, khóc gì chứ!”

Lý Thắng nhìn thấy Vương Mạn Vi với gương mặt đẫm nước mắt như hoa lê trong mưa, trong lòng không khỏi rung động, vội vàng đè ...