Read with BonusRead with Bonus

Chương 187

"Ai đấy?" Tống Kiệt lo lắng hỏi, giữa ban ngày ban mặt, bệnh viện cũng có lưu manh sao? Tiếc là bây giờ cô quay lưng lại người đó, lại còn bị ôm chặt, cơm sắp đổ hết rồi.

"Mới đó mà đã quên tôi rồi à? Xem ra tôi phải giúp cô nhớ lại một chút." Giọng nói quen thuộc này khiến Tống Kiệt không khỏi rùn...