Read with BonusRead with Bonus

Chương 352

Nửa tiếng sau, Trần Linh Quân đỗ xe ở bãi đỗ xe của bệnh viện, nhìn dáng vẻ có vẻ đã bình tĩnh lại hoàn toàn.

Trước khi xuống xe, cô ấy còn mỉm cười với tôi: "Ngồi ngẩn ngơ làm gì đấy, mau qua đây che ô cho tôi nào!"

Tôi mở cửa xe, căng ô tự động rồi vòng qua đầu xe, mở cửa cho cô ấy và che ô chờ cô...