Read with BonusRead with Bonus

CHƯƠNG 3

“Á!”

Đoàn Nhã Hinh kêu lên kinh ngạc, dù chỉ là một khoảnh khắc chạm nhẹ, nhưng cái thứ nóng bỏng đó khiến cô không thể không nuốt nước bọt.

Vừa to vừa nóng, làm sao mà lớn được như vậy nhỉ!

“Cô ơi, cô sao thế?”

Lâm Tiểu Đào phấn khích tiến thêm một bước, sát gần miệng của cô.

“Không, cô không sao.”

Đoàn Nhã Hinh mắt lúng túng, quay đầu sang một bên, không dám nhìn.

Dù vẫn còn một khoảng cách, nhưng Đoàn Nhã Hinh như cảm nhận được mùi vị đặc trưng và nhiệt độ nóng rực của nó, lòng cô như con nai nhỏ chạy loạn.

“Tiểu Đào, con ra ngoài đi được không?”

Giọng cô gần như van nài, ngọt ngào: “Coi như cô xin con, ngày mai, cô sẽ mua đồ ngon cho con.”

Lâm Tiểu Đào biết, cô đã đến giới hạn, ép thêm nữa chỉ có thể phản tác dụng...

Vì vậy, Lâm Tiểu Đào cười gật đầu, kéo quần lên rồi quay người bước ra khỏi phòng tắm.

Nhưng cậu ta không rời đi, mà nằm rình ở khe cửa tiếp tục nhìn trộm.

Đoàn Nhã Hinh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đuổi được cái tên tiểu quỷ này. Sau đó, cô lại đặt tay vào giữa hai chân, tiếp tục vuốt ve.

Chỉ có điều, sau khi đã thấy thứ của Lâm Tiểu Đào, ngón tay của Đoàn Nhã Hinh dù có nhanh thế nào cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng cô, ngược lại còn phản tác dụng.

Khoảng trống trong lòng, ngón tay không thể nào thỏa mãn được nữa.

Đoàn Nhã Hinh đành phải kết thúc nhanh chóng, đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, lau khô cơ thể.

Trên người không một mảnh vải, thân hình cong cong, nước đọng đầy trên da.

Lâm Tiểu Đào nhìn mà khô cả họng, thật muốn lao vào ôm từ phía sau mà xông tới, tiếc là...

Rất nhanh, Đoàn Nhã Hinh quấn khăn tắm, chuẩn bị quay người rời đi, chân bất ngờ trượt ngã, đau đến mức cô kêu lên “ái da”.

Ngã khá nặng, Đoàn Nhã Hinh thử hai lần vẫn không thể đứng dậy.

Thấy cảnh này, Lâm Tiểu Đào mừng rỡ vô cùng, đây đúng là cơ hội ngàn năm có một, lập tức đẩy cửa bước vào, “Cô ơi, cô sao thế?”

“Tiểu Đào?” Đoàn Nhã Hinh thấy là Lâm Tiểu Đào, nghĩ đến những chuyện vừa qua, mặt không khỏi đỏ lên, đồng thời thở phào nhẹ nhõm, đưa tay về phía Lâm Tiểu Đào, “Con mau đỡ cô dậy.”

Hành động này khiến khăn tắm trên người cô trượt xuống một chút, bầu ngực suýt nhảy ra khỏi khăn, khiến mặt cô càng đỏ hơn.

Lâm Tiểu Đào nhìn mà tim đập thình thịch, vội vàng bước tới đỡ cô dậy.

Tay cô rất trơn, cơ thể tỏa ra mùi hương thơm ngát.

Vừa đỡ cô dậy, cô lại kêu “ái da” một tiếng, ngã vào lòng Lâm Tiểu Đào.

Lâm Tiểu Đào nhanh tay lẹ mắt, ôm chặt lấy cô, mới không để cô ngã xuống đất lần nữa.

Chỉ có điều, vì quá vội vàng, Lâm Tiểu Đào không nhận ra rằng, tay cậu đã nắm trọn bầu ngực của cô.

“Ưm~!”

Cô bị cậu nắm, phát ra một tiếng rên rỉ.

“Cô ơi, cô sao thế?” Cảm nhận sự mềm mại trong lòng bàn tay, Lâm Tiểu Đào thở gấp.

“Cô không sao, chỉ bị trật chân, đi lại khó khăn thôi.”

Previous ChapterNext Chapter