Read with BonusRead with Bonus

Chương 869

Thấy thời gian cũng không còn sớm, chúng tôi cùng nhau đi đến nhà ăn để ăn cơm. Tôi định mời ông ấy, nhưng ông Lục nhất quyết không cho tôi mời.

"Em à, cứ để em trả tiền mãi, anh cũng thấy ngại lắm," ông Lục lên tiếng.

Tôi mỉm cười đáp: "Có gì đâu anh, không phải tốn nhiều tiền gì, miễn là chúng t...