Read with BonusRead with Bonus

Chương 415

Cô ta cười một cách thản nhiên, tiến vài bước gần hơn, nhìn chằm chằm vào mắt tôi, vẫn hỏi lớn tiếng như vậy.

"Không phiền đâu."

Đôi mắt này, tôi chắc chắn đã từng thấy qua, quá bình thản, quá lặng lẽ, tuyệt đối không giống mắt của một học sinh 18, 19 tuổi bình thường.

Lời từ chối đã đến bên miệng, ...