Read with BonusRead with Bonus

Chương 87

“Nhớ nhé, tôi coi cậu là bạn.”

Chử Linh nghiêng đầu nhìn Ôn Tử Uyên một cái, cười lịch sự gật đầu, rồi lại chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ xe, nhìn những bông tuyết xoay tròn rơi xuống trong tiếng gió bắc rít gào, im lặng không nói...

Bạn bè ư?

Ở góc độ mà Ôn Tử Uyên không thể nhìn thấy, ánh mắt phức...