Read with BonusRead with Bonus

Chương 55: Cảm giác này giống như định mệnh

"Giờ vui chưa?" Giọng Arthur ở đầu dây bên kia nghe mệt mỏi và khàn khàn.

Tôi im lặng. Anh ta tiếp tục, "Con tôi mất rồi. Hài lòng chưa?"

Anh ta làm như thể tôi là người gây ra cái chết của con anh ta vậy.

"Vivian vẫn còn sống, đúng không?" Tôi đáp lại, gần như gay gắt.

Arthur hít một hơi và nói...