Read with BonusRead with Bonus

Chương 167: Chưa chết

"Tôi đã bất tỉnh bao lâu rồi, có phải cả trăm năm không? Brad trông như đã già đi nhiều lắm."

Toàn thân tôi đau đớn rên rỉ. Tôi hít một hơi sâu, cố gắng tỏ ra bình tĩnh trước mặt Brad. "Tôi ổn mà, đừng lo. Không đau đâu."

Mắt Brad rưng rưng nước. Anh nắm lấy tay lành của tôi và áp mặt vào lòng bàn...