8
Hot
198
Views
Introduction
Chủ Nhân Của Sự Sống Và Cái Chết
Trời đã tối, ánh đèn đường lờ mờ chiếu sáng con phố nhỏ. Tiếng xe cộ ồn ào từ xa vọng lại, nhưng ở đây, mọi thứ dường như yên tĩnh hơn. Tôi bước đi chậm rãi, cảm nhận từng bước chân trên mặt đường lát đá.
"Anh có nghĩ rằng chúng ta sẽ tìm thấy câu trả lời ở đây không?" Lan hỏi, giọng cô ấy đầy lo lắng.
"Không biết nữa, nhưng chúng ta phải thử," tôi đáp, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Chúng ta không thể bỏ cuộc bây giờ."
Lan nhìn tôi, ánh mắt cô ấy chứa đựng sự mệt mỏi và hy vọng. "Em chỉ sợ rằng chúng ta đang lãng phí thời gian."
"Đừng lo, Lan. Chúng ta sẽ tìm ra cách," tôi nói, đặt tay lên vai cô ấy. "Chúng ta đã đi xa đến thế này rồi."
Chúng tôi tiếp tục bước đi, ánh đèn đường chiếu sáng những bóng cây đổ dài trên mặt đất. Gió thổi nhẹ, mang theo hương thơm của hoa sữa. Tôi cảm thấy một sự bình yên lạ thường, nhưng cũng không thể phủ nhận nỗi lo lắng đang dâng lên trong lòng.
"Anh nhớ không, hồi nhỏ chúng ta thường chơi đùa ở đây," Lan nói, giọng cô ấy nhẹ nhàng hơn. "Những ngày đó thật đẹp."
"Ừ, anh nhớ chứ," tôi cười. "Những kỷ niệm đó luôn ở trong tim anh."
Chúng tôi dừng lại trước một ngôi nhà cũ kỹ, cửa sổ đã bị vỡ và tường thì loang lổ. "Đây là nơi mà mọi thứ bắt đầu," tôi nói, nhìn vào ngôi nhà. "Chúng ta phải vào trong."
Lan gật đầu, ánh mắt cô ấy quyết tâm. "Đi thôi, chúng ta không còn đường lui nữa."
Chúng tôi bước vào ngôi nhà, cảm giác như đang bước vào một thế giới khác. Bụi bặm phủ đầy mọi thứ, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của một điều gì đó lớn lao hơn.
"Anh có chắc là chúng ta đang làm đúng không?" Lan hỏi, giọng cô ấy run run.
"Anh không biết, nhưng chúng ta phải tin vào bản thân mình," tôi đáp, nắm chặt tay cô ấy. "Chúng ta sẽ tìm ra sự thật."
Và với niềm tin đó, chúng tôi bước tiếp, sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đang chờ đợi phía trước.
Trời đã tối, ánh đèn đường lờ mờ chiếu sáng con phố nhỏ. Tiếng xe cộ ồn ào từ xa vọng lại, nhưng ở đây, mọi thứ dường như yên tĩnh hơn. Tôi bước đi chậm rãi, cảm nhận từng bước chân trên mặt đường lát đá.
"Anh có nghĩ rằng chúng ta sẽ tìm thấy câu trả lời ở đây không?" Lan hỏi, giọng cô ấy đầy lo lắng.
"Không biết nữa, nhưng chúng ta phải thử," tôi đáp, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Chúng ta không thể bỏ cuộc bây giờ."
Lan nhìn tôi, ánh mắt cô ấy chứa đựng sự mệt mỏi và hy vọng. "Em chỉ sợ rằng chúng ta đang lãng phí thời gian."
"Đừng lo, Lan. Chúng ta sẽ tìm ra cách," tôi nói, đặt tay lên vai cô ấy. "Chúng ta đã đi xa đến thế này rồi."
Chúng tôi tiếp tục bước đi, ánh đèn đường chiếu sáng những bóng cây đổ dài trên mặt đất. Gió thổi nhẹ, mang theo hương thơm của hoa sữa. Tôi cảm thấy một sự bình yên lạ thường, nhưng cũng không thể phủ nhận nỗi lo lắng đang dâng lên trong lòng.
"Anh nhớ không, hồi nhỏ chúng ta thường chơi đùa ở đây," Lan nói, giọng cô ấy nhẹ nhàng hơn. "Những ngày đó thật đẹp."
"Ừ, anh nhớ chứ," tôi cười. "Những kỷ niệm đó luôn ở trong tim anh."
Chúng tôi dừng lại trước một ngôi nhà cũ kỹ, cửa sổ đã bị vỡ và tường thì loang lổ. "Đây là nơi mà mọi thứ bắt đầu," tôi nói, nhìn vào ngôi nhà. "Chúng ta phải vào trong."
Lan gật đầu, ánh mắt cô ấy quyết tâm. "Đi thôi, chúng ta không còn đường lui nữa."
Chúng tôi bước vào ngôi nhà, cảm giác như đang bước vào một thế giới khác. Bụi bặm phủ đầy mọi thứ, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của một điều gì đó lớn lao hơn.
"Anh có chắc là chúng ta đang làm đúng không?" Lan hỏi, giọng cô ấy run run.
"Anh không biết, nhưng chúng ta phải tin vào bản thân mình," tôi đáp, nắm chặt tay cô ấy. "Chúng ta sẽ tìm ra sự thật."
Và với niềm tin đó, chúng tôi bước tiếp, sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đang chờ đợi phía trước.
READ MORE
About Author
Latest Chapters
#430 Chương 430 Không Muốn Ai Phá Trò Chơi
#429 Chương 429 Alistair chết
#428 Chương 428 Quân Rồng Đen bao quanh Gia đình Powell
#427 Chương 427 Lấy thanh kiếm hành quyết
#426 Chương 426 Legion of Flame Surge huy động
#425 Chương 425 Sự điên rồ của Alistair
#424 Chương 424 Hành động bắt đầu
#423 Chương 423 Gặp gỡ một người quen
#422 Chương 422 Hãy để lại một lối thoát cho chính mình
#421 Chương 421 Phòng Tủ
Comments
No comments yet.