




Chương 5: Sawyer
Tôi để Bryn một mình để cô ấy có thể dỡ đồ và quay lại bên ngoài lấy đồ của mình. Vì muốn tạo bất ngờ cho cô ấy nên tôi đã phải cất đồ ở bên hông nhà, và cầu nguyện không ai nghĩ đó là đồ miễn phí mà lấy mất. Sinh viên đại học có ngân sách eo hẹp và sẽ lấy bất cứ thứ gì trông có vẻ miễn phí. Tôi chỉ mang theo hai vali vì muốn bắt đầu lại ở đây. Mọi thứ tôi tích lũy ở trường cũ đều gợi nhớ đến những sai lầm của tôi. Tôi chỉ mang theo những thứ cơ bản và dự định sẽ mua mọi thứ khác sau. Khi tôi đang bước vào nhà, tôi thấy có ai đó ở cửa. Bryn đang nói chuyện với một chàng trai cầm một chiếc túi trắng trong tay.
“Bạn học ngành gì vậy?” Chàng trai hỏi cô ấy.
Cô ấy cười tươi với anh ta. “Y học thể thao.”
“Bạn trai của bạn là vận động viên à?” Chàng trai hỏi.
Anh ta đang cố gắng tìm hiểu xem cô ấy có độc thân không và người bạn thân xinh đẹp của tôi thì không nhận ra điều đó. Cô ấy đã từng hẹn hò chưa?
“Tôi không có bạn trai, nhưng bạn thân của tôi là một vận động viên hockey khi còn nhỏ. Tôi kiểu như là y tá di động của anh ấy.” Cô ấy nói với một nụ cười e thẹn.
Chàng trai cười theo, và má của Bryn ửng hồng. Cô ấy thích anh chàng này à? Tôi nhìn anh ta và không thấy có gì đáng chú ý. Anh ta không xấu nhưng cũng chẳng có gì đặc biệt. Đó là kiểu người cô ấy thích sao?
“Tuyệt thật. Bạn ăn chay hay chỉ thử thôi?” Anh ta hỏi tiếp.
Tôi đảo mắt trước nỗ lực tẻ nhạt của anh ta khi cố trò chuyện với một cô gái.
“Thực ra, không, tôi đã ăn chay cả đời.” Bryn nói.
“Wow! Bạn yêu động vật từ nhỏ à?”
“Không.” Mắt Bryn mở to. “Ý tôi là có, tất nhiên rồi nhưng đó không phải là lý do chính. Tôi có một tình trạng gọi là Hội chứng Alpha-gal. Đó là dị ứng thực phẩm với thịt và các sản phẩm từ thịt.”
“Wow! Tôi chưa bao giờ nghe về điều đó trước đây. Tôi sẽ phải tra cứu sau và đọc thêm về nó để lần sau tôi có thể hiểu rõ hơn về bạn.”
Mượt mà đấy anh bạn...
Bryn vén một lọn tóc xoăn ra sau tai nhưng nó không ở lâu. “Lần sau?”
“À sau khi gặp bạn, tôi không nghĩ mình có thể lâu mà không nói chuyện với bạn lần nữa.” Anh chàng cười tươi và đứng tự tin như thể anh ta biết điều này sẽ diễn ra tốt đẹp với anh ta.
Có lẽ đây không phải lần đầu anh ta tán tỉnh khách hàng, nhưng chẳng đời nào anh ta lại muốn tán tỉnh Bryn.
“Này cưng! Ô, đồ ăn đến rồi à?” Tôi gọi và bắt đầu bước về phía hai người họ.
Bryn nhìn tôi với vẻ hoảng hốt và bối rối. Tôi đi qua chàng trai và khoác tay qua vai Bryn.
“Có chuyện gì vậy anh bạn?” Tôi gật đầu chào anh ta nhanh chóng, nhưng anh ta không đáp lại lời chào rất tử tế của tôi.
“Tôi nghĩ bạn nói bạn không có bạn trai.” Chàng trai nói với Bryn.
“Tôi có-“
“Cô ấy chỉ ngại nói về chuyện đó với người lạ đang tán tỉnh cô ấy thôi.” Tôi nhìn anh ta một cách đầy ý tứ, nhưng anh ta nhìn cô ấy như thể đang chờ cô ấy lên tiếng.
Cô ấy sẽ không. Bryn không thoải mái trong những tình huống khó xử và thường im lặng.
“Được rồi. Thưởng thức đồ ăn nhé. Hẹn gặp lại Bryn.” Chàng trai nói và nhìn tôi một lượt trước khi quay đi và bước xuống vỉa hè đến xe của mình.
Khi anh ta lái xe đi, Bryn gạt tay tôi ra và nhìn tôi giận dữ. “Chuyện đó là sao? Tại sao bạn làm vậy?”
“Hắn ta đang lừa bạn. Bạn nghĩ hắn ta đã thử điều này với bao nhiêu cô gái rồi? Bạn có muốn trở thành một cô gái ngây thơ khác bị lừa không? Thôi nào Bryn, bạn phải thông minh hơn thế chứ.”
Cô ấy hừ một tiếng và quay người bước vào trong. Tôi theo sau, đóng và khóa cửa lại.
“Bryn…” Tôi lại làm cô ấy bực mình, nhưng tôi sẽ không xin lỗi vì đã cứu cô ấy khỏi một gã như vậy.
“Bạn không có quyền xen vào cuộc trò chuyện của tôi Sawyer! Tôi đã lớn và có thể tự lo cho mình.” Cô ấy nói khi kéo mạnh túi ra và bắt đầu lấy các hộp đựng thức ăn ra.
“Bạn đã từng có bạn trai chưa? Đã từng hẹn hò chưa?” Tôi hỏi cô ấy.
Cô ấy quay đầu về phía tôi và nheo mắt. “Tại sao điều đó lại quan trọng?”
"Ừ, cậu có vẻ thích những gì anh ta đang cố gắng, mặc dù đó là một trong những nỗ lực tệ nhất mà tớ từng thấy khi một chàng trai cố gắng lấy số của một cô gái."
"Tớ chắc là cậu có nhiều điều có thể dạy anh ta, nhưng tớ không thấy điều đó liên quan gì đến cậu." Cô ấy cầm lấy đồ ăn và bước nhanh về phía ghế sofa.
Tớ theo sau với phần ăn của mình và nhìn cô ấy cầm điều khiển từ xa, bực bội lật qua các kênh.
"B..."
"Bỏ qua đi Sawyer. Tớ không cần cậu giúp đỡ trong chuyện hẹn hò hay gì cả. Đừng xía vào!" Và rồi cô ấy nấc cụt...
Cô ấy lầm bầm giận dỗi với chính mình cho đến khi mở nắp hộp đồ ăn và nhét một miếng lớn vào miệng. Tớ nhìn cô ấy và cô ấy nhắm mắt lại trước khi thốt lên một tiếng rên rỉ.
"Trời ơi, món này ngon quá!" Cô ấy nói rồi tiếp tục ăn một miếng nữa.
Và rồi cô ấy lại rên rỉ...
Tớ không thể rời mắt khỏi cô ấy lúc này. Cách cô ấy nhắm mắt và thưởng thức từng miếng ăn với một tiếng rên nhỏ... thật sự làm tớ sốc. Tớ chưa bao giờ nghe thấy âm thanh đó từ cô ấy trước đây và không biết phải nghĩ gì về nó.
"Sawyer? Có chuyện gì vậy? Tớ có gì trên mặt à?" cô ấy hỏi, lau khóe miệng.
Mắt tớ theo dõi chuyển động đó và tớ bỏ lỡ câu hỏi của cô ấy.
"Sawyer! Gì vậy chứ? Có gì trên mặt tớ không?" Cô ấy gầm gừ bực bội và vội chạy vào phòng tắm để kiểm tra.
Tớ không thể nghe thấy cô ấy nói gì. Mắt tớ dán chặt vào miệng cô ấy và nhớ lại những tiếng rên nhỏ cô ấy vừa phát ra. Tớ chưa bao giờ nghe thấy âm thanh đó từ cô ấy và nó làm tớ bối rối. Trước khi tớ kịp lấy lại bình tĩnh, cô ấy đã chạy vào phòng tắm. Khi cô ấy đi rồi, tớ mới thoát khỏi cái trạng thái kỳ lạ mà cô ấy đã đặt tớ vào và tớ vuốt tay qua tóc.
Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Tớ sẽ không nói dối rằng tớ chưa bao giờ có cảm tình với Bryn. Khi cô ấy bắt đầu ngồi ăn trưa cùng tớ, tớ thích cô ấy rất nhiều, nhưng khi chúng ta lớn lên, tớ không chắc phải nghĩ gì về chúng ta. Chúng tớ là bạn và dường như chỉ có thế. Không ai trong chúng tớ từng thổ lộ cảm tình nên tớ nghĩ chúng tớ sẽ không bao giờ hơn mức bạn bè. Khi tớ bắt đầu chơi với những người bạn mới trong đội khúc côn cầu, có rất nhiều cô gái quanh chúng tớ. Tớ cho phép mình tận hưởng sự chú ý đó nhưng thỉnh thoảng tớ lại thấy Bryn đi trong hành lang, và tớ lại tự hỏi.
Rồi một cô gái khác lại thu hút sự chú ý của tớ và tớ đẩy Bryn ra khỏi tâm trí. Sau một thời gian, tớ không nghĩ về cô ấy theo cách nào khác ngoài một người bạn cũ.
Bryn này hoàn toàn mới với tớ. Cô ấy đẹp và... chết tiệt. Có lẽ tớ bị kích động vì đã lâu rồi tớ không được gần gũi ai. Sau chấn thương, tớ không muốn ai quanh mình như thế, và những cô gái cố gắng lại cứ chăm sóc tớ như một đứa trẻ và tớ ghét điều đó. Tớ không muốn được nuông chiều hay chăm sóc, tớ muốn chơi khúc côn cầu.
Đó phải là lý do tại sao những âm thanh nhỏ từ Bryn làm tớ sốc. Một người phụ nữ đẹp rên rỉ... hiểu được mà. Ngày mai tớ sẽ cố gắng tìm ai đó để giải tỏa năng lượng bị dồn nén này. Trường mới, những cô gái mới để ngủ cùng. Chết tiệt, tớ nghe như một thằng đểu.
Một tiếng gõ cửa làm tớ giật mình và suýt làm rơi đồ ăn xuống đất.
"Sawyer? Cậu quên đồ uống này." Bryn nói từ bên ngoài cửa.
"Ừ, cứ để cạnh cửa... Tớ đang thay đồ." Tớ nói dối.
"Được rồi, tớ sẽ để đây."
Tớ chờ đến khi nghe thấy cô ấy đi xuống cầu thang mới mở cửa và lấy đồ uống. Tớ không thể nhìn cô ấy ngay bây giờ, không với tâm trí tớ đang ở những nơi không thân thiện. Chúng tớ mới chỉ gặp lại nhau và tớ đã là một thằng biến thái. Tớ cần phải lấy lại bình tĩnh nếu không tớ sẽ làm hỏng mọi thứ giữa chúng tớ mãi mãi.
Đúng rồi...
Tớ đặt đồ ăn xuống bàn và mở laptop vào trang mạng xã hội của trường. Chắc chắn phải có một bữa tiệc nào đó vào ngày mai. Vài cú click và tớ thấy lời mời đến một bữa tiệc của hội sinh viên kỷ niệm mùa giải mới của đội bóng đá. Hoàn hảo. Sẽ có rất nhiều rượu và nhiều cô gái để làm quen. Các đồng đội của tớ cũng sẽ có mặt nên tớ có thể cảm nhận họ nữa.