Read with BonusRead with Bonus

CHƯƠNG MỘT TRĂM TÁM MƯƠI CHÍN

Mọi thứ trôi qua như một cơn mơ, tôi hầu như không chú ý đến gì cả vì cảm giác như có ai đó đã thọc tay vào tim tôi và cố gắng kéo nó ra.

“Em ổn chứ?” Axel hỏi tôi lần thứ n rồi.

“Em ổn mà anh yêu, tập trung đi,” tôi trả lời với một nụ cười gượng gạo.

Tôi không muốn bất cứ điều gì sai sót vì tôi ...