Read with BonusRead with Bonus

126

Lucy

Tiếng cười của Duke vang vọng khắp căn phòng. Tôi cảm thấy đôi tai mình giật giật vì khó chịu.

“Không có gì buồn cười cả.”

“Nhưng em dễ thương quá,” anh ấy nói.

“Đúng vậy,” Luke cười tươi. “Bây giờ, chúng ta dọn dẹp và thử lại. Nếu đến cuối buổi mà chúng biến mất, em sẽ được tự do, còn nếu khôn...