Read with BonusRead with Bonus

Chương 125

DRAVEN

Mắt tôi mở to vì sợ hãi. Chết tiệt. Sao tôi không nghĩ đến chuyện đó khi Rainier ở đây lúc nãy và tôi ôm anh ấy tạm biệt? Giờ tôi phải nói gì đây?

Răng nanh của Domonic tiếp tục sắc nhọn, tay anh ấy đặt hai bên tôi bắt đầu mở rộng cùng với các cơ bắp ở ngực. Áo của anh ấy bắt đầu rách ...